- Anh có
quen với tay H. hàng bún không? Với chất giọng hơi buồn buồn. Từ buổi làm cố
vấn cho Ba Tri mua bán với bà Ch. Ngoài Đồng Khởi thất bại đến nay cũng hơn vài tuần lễ Vinh đến gặp tôi hỏi.
- Tôi có
quen biết gì với chả đâu! Ủa!!! Anh với nhóm Ba Tri mới tới nhà hắn xem tranh
mà? Có mua được tấm nào không! Sao lại hỏi kỳ vậy? Tôi vặn ngược lại Vinh.
- Biết thì
biết rồi! Nhưng tui nghe hắn mới đem vô một tấm của Đổng kỳ Xương vẽ. Tui có
ghé xin coi nhưng chả không cho vì tức khí chuyện bữa trước tui đi vác tù và
không công cho Ba Tri làm ảnh không bán được tấm nào nên đâm ra “ Qu...ê ” tui.
Chả “ qu…ê ” là một chuyện, đã vậy còn cụng đầu với mấy thằng cũng chơi tranh
trong Chợ Lớn không ưa tui… Tụi nó sợ tui dành mua mất nên phao với tay H. hàng
bún, rằng tui là thợ máy không biết coi tranh, chỉ chực người ta làm giá rồi
lăn dzô trả cao hơn chút đỉnh để mua. Anh coi! Tụi nó thiệu về tui là đếch biết
gì về tranh hết. Kẹt cho tui quá chừng!!! Vinh than thở. Tôi nghe và đã hiểu
được phần nào đầu đuôi gốc ngọn…
- Tôi thì
không quen với tay H. hàng bún này. Nhưng tôi có một anh bạn tên Sơn, em của
HS.Thái Tuấn, có đôi lần nói chuyện, ảnh có khoe với tôi là quen với tay này.
Hình như họ cũng có trao đổi tem, tiền giấy với nhau thì phải. Để tôi hỏi kỹ
lại xem sao. Nếu được tôi dẫn anh tới gặp. Mà để làm chi? Tôi hỏi.
- Tui nhờ
ảnh dẫn lên gặp tay H. Hàng bún để giáp mặt tấm tranh của Đổng Kỳ Xương xem nó
ra sao. Tui chỉ có nghe qua một số anh em nói sơ sơ, chứ chưa tận mặt!
- Anh cứ
dẫn tui gặp anh Sơn đi, tui sẽ có cách. Anh giúp tôi mua được tấm này tôi sẽ
gởi anh mười phần trăm hoa hồng uống cà phe! Vinh nói mạnh miệng ra vẻ dứt
khoát.
- Anh nghĩ
sao mà lại nói với tôi như vậy? Nếu giúp anh được! Tôi sẵn sàng, mình là bạn bè
mà. Chuyện phần trăm tôi không quan tâm! Tôi không lấy một đồng nào hết! Chạm
tự ái vặt. Tôi thẳng thừng.
- Ủa!?!? Sao dzậy? Bạn bè là bạn bè. Còn chuyện làm ăn thì nó phải dzậy! Có qua có lại là
chuyện bình thường, đâu có sao! Bạn bè tui điều dzậy hết. Vinh nói một hơi như khuyến
khích tôi.
- Chuyện
bạn bè của anh như thế nào tôi không biết. Nhưng với tôi! Nếu anh nhờ với tình
bạn, tôi sẵn sàng giúp. Còn như để ăn hoa hồng, anh tìm người khác. Khẳng định
cho Vinh biết tâm ý của tôi! Cũng muốn cho hắn rõ là tôi không phải là kẻ mại hơi, đưa đẩy. Vinh nghe
nói vậy, lặng yên suy nghĩ một lát…
- Thôi
được ý anh muốn như vậy, tui biết làm sao! Vậy anh giúp tui nghe.Vinh nói xuôi.
- O.K !
Tôi nhận sẽ giúp hắn chuyện này.
Vào một
tối. Vinh chở tôi xuống nhà anh Sơn ở trong khu cư xá ở đường Nguyễn thị minh
Khai Q1, bên cạnh nhà thờ (quên mất tên) đi tới là ngã tư có sân vận động Hoa Lư và đài tàng hình thành phố Saigon . ( Anh Sơn là người em ruột họa sĩ Thái Tuấn biết tôi mê thích tranh khắc gỗ nên đã có nhượng lại cho tôi một tấm tranh khắc gỗ đề tài "Đám cưới chuột"do họa sĩ Thái Tuấn thực hiện vào trước năm 1975. Theo như lời anh Sơn thì vào thời điểm đó Bưu điện Saigon muốn phát hành bộ tem mô phỏng theo tranh dân gian làng Đông Hồ ngoài Bắc. Nên đã nhờ một số họa sĩ có tên tuổi đương thời ở miền Nam VN lúc đó thực hiện việc khắc bản. Trong đó có họa sĩ Thái Tuấn. Nhưng không hiểu vì lý do gì chuyện thực hiện bộ tem này bị ngưng giữa chừng. Thật đáng tiếc ).
Họa sĩ Thái Tuấn. Đám cưới chuột. Tranh khắc gỗ in trên giấy, có tô màu tay. Kích thước: 28cm x 58cm. Thực hiện trước 1975.
Thời kỳ này chưa có điện thoại, muốn gặp nhau phải chạy rông, hẹn trước nhưng cũng may, thời điểm này chàng Sơn nhà ta ngày nào cũng tụ hội tại nhà Bác Thành ở đường Nguyễn Phi, Quận 1 để trao đổi tem, tiền xưa nên cũng không lấy gì làm khó gặp.
Họa sĩ Thái Tuấn. Đám cưới chuột. Tranh khắc gỗ in trên giấy, có tô màu tay. Kích thước: 28cm x 58cm. Thực hiện trước 1975.
Thời kỳ này chưa có điện thoại, muốn gặp nhau phải chạy rông, hẹn trước nhưng cũng may, thời điểm này chàng Sơn nhà ta ngày nào cũng tụ hội tại nhà Bác Thành ở đường Nguyễn Phi, Quận 1 để trao đổi tem, tiền xưa nên cũng không lấy gì làm khó gặp.
Chúng tôi
rủ nhau cùng đi uống càphê bàn bạc tìm cách nào để cho H.hàng bún chịu tiếp và
cho tay Vinh xem tấm Đổng kỳ Xương. Cuối cùng suy đi tính lại chúng tôi chọn
phương cách là…Tôi sẽ đóng vai người chơi tranh được anh Sơn giới thiệu đến để
mua tranh cũ. Vinh sẽ chở tôi đến gần khu vực nhà của tay H.hàng bún rồi thả tôi xuống.Tôi sẽ đi
lên trước một mình gặp H.hàng bún xin coi tranh. Để phân biệt, nhận dạng tấm Đổng kỷ
Xương Vinh cẩn thận mô tả khái quát tấm tranh để cho tôi nắm rõ khỏi lúng túng mà
hỏng việc! Theo như lời Vinh thì Bức tranh có chiều rộng khoảng hơn ba tấc, dài
hơn một mét Tây. Phần đầu, khoảng bốn năm tấc dài là thư pháp, bút tích của nhà
họ Đổng rồi mới đến phần vẽ cảnh sơn thủy. Khi H.hàng bún cho xem tranh, thấy
tấm nào có dạng đúng như thế. Tôi xem, cố tìm cách kéo dài thời gian để chờ cho
đến lúc Vinh lên, như tình cờ gặp mà xem ké và hai chúng tôi thỏa thuận làm như
không quen biết gì nhau. Tôi cứ xem tự nhiên. Trách nhiệm của tôi chỉ có vậy. Phần giám định Vinh sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm. Nếu tôi thấy Vinh ra ám
hiệu gật đầu, tức là hắn đã xem kỹ và đồng ý mua. Tôi sẽ hỏi giá và tiếng đầu
tiên trả giá là ba cây vàng theo như lời Vinh dặn. Cứ một lần thấy Vinh gật đầu
là trả giá lên thêm một cây. Khi nào Vinh móc gói thuốc mời tôi hút thì ngưng.
Vinh nhà ta dự trù sẽ trả đến sáu cây vàng, có thể hơn tùy thuộc vào anh chàng
H.hàng bún ứng xử, phát giá như thế nào.( Rõ ràng H. hàng bún đã cho hắn xem
tấm tranh này hồi nào đâu? Thế mà hắn tả vanh vách như cầm trên tay. Không biết
hắn lấy thông tin ở đâu mà biết rõ thế? Hay thiệt!.Cáo già sa mạc!)
Căn hộ của
anh H. hàng bún tọa lạc trên tầng hai hay ba gì đó, trong dẫy phố liên kế đường Châu văn Liêm ở Quận 5 thuộc địa phận
Cholon. Nhìn vào ta thấy ngay là được xây từ thời Pháp. Nước vôi vàng ệch,
loang lổ bởi thời gian không có ai tu sửa. Giờ trông càng nhếch nhác hơn bởi sự
khốn khó của buổi giao thời. Khu này đại đa số là cộng đồng người Hoa sinh
sống. Không hiểu sao anh chàng H.hàng bún này lại lọt thỏm vào đây! Thế mới lạ. Không
biết là anh thuê để ở tạm hay vì mục đích gì gì đó chả hiểu. Trong đầu tôi cứ
lởn vởn điều này nhưng không tiện hỏi.
Chàng H. hàng bún này còn trẻ, ăn nói khá lưu loát, tiếp tôi rất lịch sự, trà nước hẳn
hoi và biết tôi do anh Sơn giới thiệu đến. Ngồi nói một chốc, thăm hỏi xã giao,
uống cạn vài ly trà, anh H. vào nhà cầm ra năm bức tranh trục, nhìn bề ngoài
cũng khá cũ kỹ trao cho tôi.
- Anh cứ
xem thoải mái nhé!Thích tấm nào cứ bảo. Tôi sẽ tính giá hữu nghị cho vì anh là
bạn của anh Sơn chỗ quen biết cả!…H.hàng bún nhẹ nhàng nói với tôi.
- Vâng!
Cám ơn anh! Xin phép cho tôi xem một chút. Tấm nào tôi ưng sẽ xin thỉnh của
anh! Tôi cũng nghiêng đáp lễ để chứng minh rằng mình đây lịch sự có thừa. ( Chẳng
lẽ để người nghĩ mình vô học sao!!! )
Tôi mày
mò, chầm chậm mở từng tấm ra xem kỹ, chú ý đến nội dung từng bức tranh coi có
tấm nào giống như tay Vinh đã mô tả không, cầm chừng kéo dãn thời gian đợi Vinh
lên. Tôi xem đã hết cả năm tấm mà không thấy tấm nào như Vinh nói. Tôi đang suy
nghĩ xem phải nói như thế nào để tay H.hàng bún cho xem tấm Đổng kỳ Xương thì thấy Vinh thò mặt vào.
- Chào anh
H.!!! Vinh cười cười với dáng vẻ vồn vã chào hỏi H.hàng bún, đồng thời đưa mắt
nhìn tôi dọ hỏi… Tôi chưa kịp phản ứng gì.
- Anh Vinh
hả!!!.Tấm Đổng kỳ Xương tôi bán rồi!? Mới bán tối hôm qua! Sáu cây!?. H. hàng
bún dốp một phát dài thượt không chút suy nghĩ, chẳng thèm quan tâm tới phản
ứng của người đối diện ra sao! Nói như trút tất cả sự cay ghét để phủ đầu tay
Vinh. Có lẽ H. hàng bún biết tỏng là Vinh la cà lên nhà mình chỉ có một mục
đích duy nhất là để hỏi mua tấm tranh nhà họ Đổng...chứ chẳng tử tế gì mà
rộn...( Ngay chóc!!! )
Vinh Lò
Siêu đã không có duyên với tấm tranh Đổng kỳ Xương rồi. Thất cơ lỡ vận. Tôi
nháy mắt. Vinh hiểu ý, lân la vài vài câu rồi đứng dậy tếch trước. Tôi cũng
nhấp nhổm vì sợ Vinh đợi lâu. Nói bâng quơ vài câu, tôi đứng dậy xin cáo lui, đánh
bài chuồn nốt.
Có thua keo này, mình bày keo khác. Thế nhé! Ai biểu tài lanh chi ?
Cứ
tưởng vở tuồng tới đây là hạ màn! Nào dè nó lại “ Còn-tí-níu-ọt ”.Có thua keo này, mình bày keo khác. Thế nhé! Ai biểu tài lanh chi ?
Song ngư. Kích thước: 52cm x
116cm. Mực nho trên giấy xín chỉ.
Trương học Lương. Mực nho trên giấy. Cỡ.26cm x 152cm.
" Vân tận độc khan tình tái nhạn.
Thu lai bội ức Võ Xương ngư ".
(Còn tiếp)
11 - CHUYỆN BỨC TRANH “ PHI MINH TÚC THỰC ”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét