QUẬN NAM
HÒA TỈNH THỪA THIÊN
Tôi đã trải qua một thời
gian dài sống lăn lóc ở vùng rừng núi quận Nam Hòa này. Chịu đựng những cơn nắng chói lòa bỏng da mặn dắng môi miệng và cũng chẳng thể nhớ bao lần chui rúc băng rừng vượt đèo lội suối trơn trượt dưới những trận mưa dầm sũng nước hàng tháng trời kéo theo cái lạnh tê răng đói lả tóp người.
Tất cả mọi chuyện đã
qua. Một trời mới mẻ thảnh thơi nhàn hạ, êm đềm, thanh thoát phủ trùm. Một
sự sống đang vươn lên trên mảnh đất hẹp cằn cỗi cày lên sỏi đá.
Cám ơn
trời đất cuộc sống đã bình yên để tôi đã có đôi lần quay trở lại
nơi chốn đã từng làm cho con người căng người sợ hãi chỉ muốn biến thành chim để bay lên thật
cao, hay hóa thành những con giun, con dế chui xuống đất thật sâu để tránh cái
Nhân danh trút xuống đầu những con người không hiểu vì sao mình lại phải
hận thù.
Cauminhngoc 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét