Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

ĐỔ QUÂN...


ĐỔ QUÂN... 

         Mặt đất như đang bị kéo giãn, bung rộng rơi xuống tuồn tuột, mỗi lúc một xa. Mọi thứ nhanh chóng thu nhỏ, dồn lại hòa lẫn vào nhau, không còn thấy rõ bất cứ vật gì ngoài mũi giày Map bạc thếch to đùng. Toàn thể kết thành một dải núi rừng hùng vĩ rộng lớn bạt ngàn, với từng mảng, từng mảng ngồn ngộn, cao thấp lồi lõm dị dạng, phân ô chệch choạc, đan nối nhau như những mảnh ghép đầy màu sắc, cùng ánh nước phản chiếu lấp lánh của giòng sông ngoằn ngoèo như con rắn bạc, lẩn khuất bên những rặng núi trùng điệp, chen chúc dập dềnh như sóng dồn của thảm thực vật hiền hòa, xậm xanh mát mắt. Dẫu vậy cũng không sao che đậy nổi dấu hiệu của chiến tranh, của tàn phá, của chết chóc qua những hố bom đủ mọi tầm cỡ toang hoác loe phễu, đỏ ối như miệng con quái vật đang há nằm chờ mồi rải rác khắp nơi trên dải đất hoang vu trẩy dài thăm thẳm.           
           Dõi tầm mắt giữa thinh không cao vút. Một khoảng rộng mênh mông vô tận, trổ màu thiên thanh trong veo không một gợn mây, đang cong mình đổ thốc về phía sau đường chân trời, muốn lẫn vào nhau trong màn sương mỏng nhòa, tím nhẹ xa vời vợi.
           Không gì cản nổi sức lùa thô bạo của luồng không khí bị xé toạc bởi sự lao tới của khối sắt bằng vận tốc lớn. Gió miết bọc hai bên sườn, ập mạnh vào lòng khoang làm áo bạt gió phần phật, xốn trào nước mắt và ù cả tai vì khí loãng, đến nỗi tiếng máy nổ ran đầu mà nghe như tiếng muỗi vo ve. Chiếc UH 1D đang dần ổn định ở một độ bình phi rất cao nhưng toàn thân không ngớt chấn rung bởi động cơ và sức lướt làm cho mọi người cứ tưởng như đang cỡi trên lưng con ngựa bất kham.
           Cả bầy như đàn chuồn chuồn đen trũi nối đuôi nhau, khấy động cả bầu trời. Lầm lũi bay sâu về hướng Tây, xuyên qua vùng núi rừng biên giới. Những rặng núi dài rộng san sát phân cách nhau bằng những thông thủy sâu hắm tối mờ, thả xuôi các triền đồi thoai thoải, xòe ra như những ngón tay khổng lồ dị dạng lan tỏa khắp chung quanh. Lác đác một vài đỉnh núi nhô cao được bào trọc đỏ lòm dùng làm căn cứ quân sự nằm trơ trọi, lẻ loi giữa cánh rừng sơ xác đầy rẫy cổ thụ cao vợi, chết sững vì thuốc khai quang, phô thân trắng hếu như những bộ xương khô khẳng khiu đứng chơi vơi giữa trời. Đôi chỗ, những cột khói vẫn còn đang bốc lên nghi ngút. Khói lửa biểu trưng của chiến sự khốc liệt. Một cuộc tranh dành đẫm máu đang xảy ra nơi mảnh đất đèo heo hút gió, vùng rừng thiêng nước độc phía dưới. Có ngậm ngải tìm trầm cũng chả ai dám đặt chân đến. Mọi sự đang trôi chậm chạp dưới bụng những chiếc UH 1D ... dần khuất xa tầm mắt.
             ……………………………………………………………..
          
             Phía xa xa. Một đụn khói vàng chóe, đánh dấu vị trí bãi đáp đang phừng phừng bốc lên nổi bật giữa màu xanh lét của lá rừng lượn lờ theo gió lan tỏa lẫn vào các tàng cây mờ dần... Mặt đất dâng lên từ từ. Mọi vật càng lúc càng rõ. Một khoảng rộng khoét lõm vào mé rừng trước mặt còn mới toanh trơ màu đất rừng … Đỉnh ngọn cây như nấm nở to thật nhanh, san sát đưa lên như muốn chạm cả vào đế giày… Mặc dầu đã có chuẩn bị tinh thần nhưng vẫn bị  thót ruột vì độ cao hạ thấp đột ngột. Vách núi chung hai bên dầy đặc cây cối dâng lên ào ào, vượt qua đầu thật nhanh, vùn vụt lao về phía sau…
            Cành lá rạp xuống, xô đẩy nhau nghiêng ngả dữ dội như gặp bão. Máy bay lềnh bềnh khựng trên một khoảng đất trống đỏ lự trên triền đồi tương đối phẳng phiu, đã được phát quang vội vã làm bãi đáp dã chiến cho việc đổ quân, còn nham nhở những thân cây trơ gốc trên nền đất sỏi cơm, còn sót ít cành lá bị sức cuốn của cánh quạt hất tung cùng bụi cát bay mù mịt..
            Mặt đất phía dưới vẫn chao đảo, chòng chành không ngớt…. Một điều duy nhất phải làm trong khoảnh khắc này là thật nhanh chóng tếch khỏi chiếc trực thăng, phóng tìm chiếm chỗ ẩn núp sau những thân cây quanh quất nơi bìa rừng. Nếu không muốn ăn đạn…

Cauminhngoc. Tháng 9/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét